Hãy cho con được sống thật với giới tính của mình!
Từ khi còn tấm bé tôi đã có cảm giác thích bạn trai, nhưng lúc đó còn quá nhỏ nên tôi không biết gì về giới tính. Bố tôi quê gốc ở Thái Bình nên rất nặng chuyện nối dõi tông đường. May mắn thay, đứa con đầu lòng là con trai trở thành niềm vui của cả dòng họ. Hạnh phúc cũng vì thế mà lớn lên trong gia đình nhỏ. Càng lớn, tôi càng thích chơi đồ chơi của con gái, dù nhiều lần bố mẹ ngăn cấm. Sợ tôi có vấn đề nên bố mẹ không cho tôi giao du, chơi với những đứa bạn hiền lành, ăn nói nhỏ nhẹ.
![]() |
Bố mẹ cố làm thay đổi giới tính của tôi nhưng không thể được. Tôi luôn tò mò về giới tính thứ 3 và muốn khám phá nó. Và rồi, khi vào đại học, trái tim tôi lại rung động với những người con trai, anh ấy hơn tôi hai tuổi, học cùng trường đại học.
Năm đầu tiên từ quê lên Hà Nội nhập trường, ngay từ lần gặp đầu tiên ở sân ký túc xá, anh ấy đã rất nhiệt tình giúp đỡ tôi. Dần dần, chúng tôi trở thành đôi bạn, anh ấy luôn chăm sóc ân cần, giúp tôi vượt qua những khó khăn lúc xa nhà.
![]() |
Rồi một đêm mùa đông, trong lúc đi dạo, anh đã nói yêu tôi. Tôi khá bất ngờ, ngỡ tưởng chỉ là lời nói bông đùa, nhưng vài hôm sau anh ấy vẫn kiên quyết theo đuổi, tôi đồng ý yêu anh ấy trong cảm giác bồi hồi, lo sợ. Cũng từ đó, tôi phát hiện mình và anh ấy đều là gay.
Từ hôm đó, tôi bỏ bê học hành, bắt đầu học cách làm đẹp cho bản thân. Tôi ăn mặc điệu đà, nói năng nhỏ nhẹ hơn. Thậm chí còn học cách hờn giỗi mội khi anh đến muộn hay liếc mắt đưa tình với “bạn gái” khác. Bạn bè trong lớp nhìn tôi bằng một ánh mắt khác, họ thường xuyên trêu đùa, chửi tôi là gay nhưng tôi mặc kệ. Tôi “lao” vào cuộc tình của mình mặc kệ dị nghị bên ngoài.
![]() |
Còn bố mẹ kỳ thị ra mặt. Trước đó yêu tôi bao nhiêu giờ lãnh đạm bấy nhiêu, ghét thậm chí còn ghê tởm tôi. Xã hội ngày trước nghĩ về đồng tính là bệnh loạn, bố mẹ tôi tôi cũng thế, xem tôi như sâu bọ, đáng bắn bỏ. Bố tôi đuổi tôi ra khỏi nhà, cương quyết từ mặt tôi
Nhìn bố mẹ đau khổ vì đứa con trai mà họ đặt quá nhiều kỳ vọng này, tôi chán ghét bản thân mình đã dội cho gia đình gáo nước lạnh, khiến cả nhà thất vọng. Tôi đau khổ và sống với hàng trăm câu hỏi ám ảnh trong đầu: "Không hiểu mình là ai, mình thuộc về thế giới nào, tại sao mình lại là gay... Những câu hỏi ấy tôi không biết hỏi ai và cũng không biết ai sẽ trả lời cho mình."
![]() |
Tôi chỉ gửi cho bố mẹ một dòng tin nhắn: “Xin bố mẹ đừng bắt con phải thay đổi cuộc sống này của con. Hãy cho con được sống thật với giới tính của mình”
*Bài viết trích dẫn từ một câu chuyện có thật.